Tấm HCV SEA Games 33 không chỉ danh giá mà còn mở ra tín hiệu rõ ràng về sự hình thành của một thế hệ mới đầy tiềm năng cho bóng đá Việt Nam dưới thời HLV Kim Sang Sik. Sau nhiều năm đội tuyển quốc gia phụ thuộc lớn vào một bộ khung quen thuộc, thành công của U22 Việt Nam cho thấy thời điểm chuyển giao lực lượng đang đến rất gần. Lần này, nó diễn ra một cách tự nhiên, có nền tảng chuyên môn rõ ràng.
Những cái tên như Đình Bắc, Văn Thuận, Thanh Nhàn, Thái Sơn, Trung Kiên, Hiểu Minh, Nhật Minh, Phi Hoàng… đang được người hâm mộ Việt Nam chú ý nhiều hơn và HLV Kim Sang Sik sẽ không còn là phương án dự phòng cho tương lai.
SEA Games 33 cho thấy những cầu thủ trụ cột của ông thầy Hàn Quốc đã sẵn sàng đảm nhận vai trò lớn hơn.
Đây là lứa cầu thủ được rèn giũa liên tục ở V-League, nhiều người giữ vai trò trụ cột tại CLB, quen với áp lực, nhịp độ và sự khắc nghiệt của bóng đá đỉnh cao.
U22 Việt Nam đối đầu U22 Thái Lan tại Rajamangala. Đội chủ nhà có hiệp 1 bùng nổ với hai bàn thắng, nhưng khi trận đấu bước sang giai đoạn thử thách bản lĩnh, cán cân nghiêng hẳn về phía U22 Việt Nam.
Kinh nghiệm trận mạc, khả năng kiểm soát cảm xúc và sự lì lợm được tích lũy qua nhiều mùa giải V-League đã giúp các học trò của HLV Kim Sang Sik đứng vững, sửa sai và lật ngược thế cờ.
So sánh với U22 Thái Lan, sự chênh lệch càng rõ nét. Nhiều trụ cột của họ thiếu môi trường thi đấu đỉnh cao thường xuyên. Điển hình như ngôi sao sáng giá nhất Yotsakorn Burapha còn phải sang Singapore chơi cho CLB tầm trung Hougang thay vì có cơ hội thi đấu ở Thai League 1.
Phần lớn đội hình của HLV Thawatchai non kinh nghiệm, thiếu chiều sâu và không đủ sức duy trì thế trận khi bị ép ngược. Thua ngược 2-3 sau khi dẫn trước hai bàn là minh chứng rõ ràng cho khoảng cách về bản lĩnh thi đấu giữa hai nền bóng đá trẻ ở thời điểm hiện tại.
Điều đáng nói là bóng đá Việt Nam đã không còn e ngại Thái Lan, đặc biệt ở các cấp độ trẻ. Kể từ thời HLV Park Hang Seo, tâm lý "ngại Thái" gần như đã được xóa bỏ. Dù tuyển Việt Nam từng thất bại ở ASEAN Cup 2020 và 2022, nền tảng mà ông Park Hang Seo để lại đã khai phá tối đa tiềm năng cầu thủ Việt Nam.
Từ SEA Games 2017 đến nay, Thái Lan chưa một lần giành lại HCV bóng đá nam, trong khi Việt Nam liên tục duy trì vị thế cạnh tranh cao nhất. Điều đó cho thấy sự vượt trội mang tính hệ thống của bóng đá trẻ Việt Nam trong gần một thập niên qua.
Dưới thời HLV Kim Sang Sik, xu hướng ấy đang được đẩy xa hơn. Không chỉ dừng ở cấp U22, sự kết nối với đội tuyển quốc gia đang hiện ra rất rõ. Khi nhiều trụ cột dần bước sang tuổi 30, việc mạnh dạn trao cơ hội cho thế hệ mới là yêu cầu tất yếu. Những Đình Bắc hay Văn Thuận, Thanh Nhàn hoàn toàn có thể được sử dụng thường xuyên hơn, thay vì "đánh lẻ" từng trận như trước.
Triển vọng càng lớn khi đội tuyển Việt Nam sắp có thêm các nhân tố nhập tịch đủ điều kiện như Jason Quang Vinh, Đỗ Hoàng Hên, Đỗ Phi Long, cùng sự trở lại của Đoàn Văn Hậu, Xuân Son. Sự pha trộn giữa kinh nghiệm, thể lực, tốc độ và khát vọng của lớp trẻ hứa hẹn tạo nên một diện mạo mới cho tuyển Việt Nam trong năm 2026 mạnh hơn, giàu cạnh tranh hơn và đáng xem hơn với người hâm mộ.
Trước mắt, U22 Việt Nam vẫn còn có đấu trường cần chinh phục là VCK U23 châu Á 2026. Sân chơi này đòi hỏi thầy trò HLV Kim Sang Sik phải trình diễn một đẳng cấp cao hơn. Thành công vừa qua ở SEA Games là bước khởi đầu, mang tầm khu vực, không phải đích đến. Sân chơi châu lục phía trước đòi hỏi chuẩn mực cao hơn rất nhiều.
Nhưng dù vậy, có thể khẳng định, U22 Việt Nam vừa vô địch SEA Games 33 chính là nền móng cho một chu kỳ mới đầy kỳ vọng. Và dưới bàn tay của HLV Kim Sang Sik, thế hệ ấy đang đi những bước đầu tiên rất đúng hướng.