Trận ra quân trước Lào, điều gây thất vọng không phải là ở kết quả mà là số bàn thắng ít ỏi của các cầu thủ U22 Việt Nam, đặc biệt là trước một đối thủ chỉ biết co cụm phòng ngự. Về cơ bản, đây là "căn bệnh trầm kha" của các đội tuyển Việt Nam, điều mà chúng ta đã cố gắng tìm cách để giải quyết suốt từ nhiệm kỳ 2 của HLV Park Hang Seo đến nay.
Đã có những tính toán cho thấy nếu không thắng được U22 Malaysia ở trận cuối, thầy trò HLV Kim Sang Sik sẽ phải đụng độ với chủ nhà Thái Lan ở bán kết với tư cách là đội nhì bảng có thành tích tốt nhất. Ở đây, không tính đến khả năng U22 Việt Nam thua trận. Không ai muốn nghĩ đến một điều như vậy.
Vấn đề là có muốn thắng U22 Malaysia hay tối thiểu là một trận hòa, thì câu hỏi lớn nhất vẫn nằm ở khả năng ghi bàn của U22 Việt Nam. Từ đầu năm 2025 đến nay, tính luôn cả đội U23 với nòng cốt vẫn là đội U22, thì chúng ta đã chơi nhiều trận đấu hơn mong đợi.
Hai giải giao hữu ở Trung Quốc, vòng loại U23 châu Á, giải vô địch U23 Đông Nam Á và ít nhất 4 trận giao hữu quốc tế khác. Trong số đó, chỉ có 3 trận đấu, U22 (U23) thắng với cách biệt từ 2 bàn trở lên (3-0 trước U22 Lào (U23 Đông Nam Á), 2-0 trước U23 Bangladesh (vòng loại U23 châu Á) và 5-0 trước Đài Bắc – Trung Hoa (giao hữu). Trong 12 trận đấu còn lại, U22 (U23) chỉ ghi được 16 bàn, và phần lớn trong số đó là trước các đối thủ yếu.
Khả năng ghi bàn của những cầu thủ tấn công như Đình Bắc sẽ quyết định cơ hội chiến thắng của U22 Việt Nam trước U22 Malaysia. Ảnh: Tuấn Phạm
Điều đáng nói là trong 18 trận quốc tế đã chơi tính đến nay, U22 (U23) Việt Nam chỉ để thủng lưới có 11 bàn. Đây là thành tích rất đáng khen khi phân nửa các trận đấu này là trước những đội mạnh như Uzbekistan, Hàn Quốc, Qatar… Kết quả này sẽ có ích cho U23 Việt Nam khi dự VCK U23 châu Á vào tháng sau, nhưng tại SEA Games, câu chuyện lại hoàn toàn khác.
Cụ thể như với trận đấu sắp đến. U22 Malaysia có đủ lý do để tập trung vào việc phá lối chơi của các học trò HLV Kim Sang Sik hơn là mở trận đôi công. Tấm vé dự bán kết đang nằm trong tầm tay của U22 Malaysia và họ phải tính toán cho trận kế tiếp.
Ở chiều ngược lại, nếu tính toán một kết quả hòa, điều đó quá mạo hiểm cho U22 Việt Nam kể cả khi chúng ta có sự an tâm ở hàng phòng ngự. Mục tiêu hợp lý nhất đó là chiến thắng 1-0, vừa chiếm đầu bảng, vừa phù hợp với năng lực ghi bàn hiện tại.
Nhưng muốn thắng, thì phải làm sao? Sự xuất sắc của Đình Bắc là điểm sáng, nhưng sự manh mún trong các tình huống tấn công là điểm trừ rất to của U22 Việt Nam.
Ở trận đấu với Lào, kể cả khi có đủ không gian để phối hợp, thì những cầu thủ tấn công của chúng ta vẫn luôn trong trạng thái "giật mình", cứ như thể họ có quá ít thời gian làm quen với những tình huống có bóng trước khung thành đối phương.
Không có các pha dâng cao từ tuyến 2, không có người đá phạt nào khác ngoài Khuất Văn Khang, không các tình huống cố định được dàn xếp mạch lạc dù đây là "xu hướng" của bóng đá thế giới...
Bạn đọc quan tâm đến SEA Games 33 (2025):
Các bài viết đặc sắc hay nhất về SEA Games 33